Thứ Hai, 14 tháng 10, 2013
Ai ngẩng đầu tạ ơn bao giờ?
Tạ ân 謝恩 là dùng lời nói hoặc việc làm để đáp lại cái ơn mà người khác làm cho mình (Thiều Chửu). Có thể tạ ơn hay tạ lỗi đều được miễn là bày tỏ điều đó một cách trân trọng (Hoàng Phê, 2006:882). Khi đi phúng viếng, ta phải nghiêng mình, cúi đầu, thậm chí phải quỳ lạy vì đó là những cách thể hiện sự kính trọng với người đã khuất. Thân nhân người đã khuất cũng phải lạy tạ (chứ không ngẩng đầu tạ ơn) người đi viếng. Không có lý do gì để tạ ơn tổ tiên mà lại ngẩng đầu. Có thể ngẩng (cao, rất cao) đầu khi tự hào, kiêu hãnh. Nhưng tự hào ở đâu, khi nào chẳng được mà đến trước mặt tổ tiên lại không thể nhún mình xuống một chút? Dù trước khi ngẩng đầu tạ ơn đã xin phép cẩn thận, chắc gì tổ tiên đã cho? Khi xin phép phải ngẩng đầu, ngóc đầu, hất mặt hay cúi đầu đây?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét