Thứ Hai, 17 tháng 2, 2014

Không phải rượu nho sao cũng gọi là vang?


Vang, do tiếng Pháp là vin, nghĩa là rượu nho, khi vào tiếng Việt cũng chỉ có nghĩa là rượu nho. Đó là thứ rượu trong câu văn sau đây:
Như người Tây ăn, hằng ngày nào cũng là thịt bò, rượu vang, cà-phê, mà đến cả nước đá cũng là nhiệt-vật, bởi người Tây phì-nộn, hàn-trệ nên hay dùng những đồ nóng cho dễ tiêu-hóa.
Nguyễn Khắc-Hanh Nam Phong Tạp Chí số 30 (1919:513)

Từ vang với nghĩa như trên được ghi nhận trong từ điển quãng những năm 30 của thế kỷ trước (Đào Duy Anh, 1950:1896). 

Rượu vang bị Nguyễn Đình Chiểu (Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc) chê là rượu lạt:
Sống làm chi theo quân tả đạo, quăng vùa hương, xô bàn độc, thấy lại thêm buồn ; sống làm chi ở lính mã-tà, chia rượu lạt, gặm bánh mì, nghe càng thêm hổ 

 Có người gọi rượu nho là rượu chát (Eveillard, 1887:17)

Hiện nay rượu chế bằng các thứ nước quả ép, để cho lên men cũng được gọi là rượu vang (Nguyễn Kim Thản, 2005:1370 ; Hoàng Phê, 2006:841). Rượu vang dâu chẳng qua chỉ là rượu dâu, nhưng nhà sản xuất cứ gọi là rượu vang dâu hay ngắn gọn là rượu vang chứ không chịu gọi là rượu dâu. Rượu vang của các cụ ngày xưa nay phải gọi là rượu vang nho để khỏi lẫn với các thứ rượu vang ấy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét